Tiêu Dục Chiếu có chút ngẩn người.
Giờ khắc này, hết thảy hành vi cùng động tác của hắn, đều trở nên hợp tình hợp lý.
Hắn không kìm lòng được mà đưa mắt nhìn về phía Vương Học Châu.
Chỉ thấy Tiên sinh đứng đó, đôi mày hơi nhíu, hai tay chắp trong ống tay áo, khi nghe lời phát biểu của người khác liền ném tới một ánh mắt tán thưởng.




